GỬI ĐẾN CHỊ Hương Lương, NGƯỜI THẦY VÔ CÙNG ĐẶC BIỆT CỦA EM,
Có lẽ, chẳng cần phải nói, ai cũng biết chị em mình thân thiết gắn bó nhau như thế nào. Nhưng có lẽ, không phải ai cũng biết, ngày hôm nay của em đã khác 8 năm trước nhiều lắm. Và chị chính là người thổi vào em rất nhiều nguồn năng lượng mới, an lành, đầy yêu thương và bao dung, giúp em trở thành người tích cực hơn và chính là người đã giúp em vững bước trong hành trình em đang đi. Ngày hôm nay, từ trái tim, em xin gửi những lời tri ân đến chị.
Em còn nhớ ngày đầu tiên chị vào công ty, là sếp của em. Chị nói chuyện nhẹ nhàng, nhìn rất nhu mì, nhưng bắt tay vào việc rất nhanh, nhanh chóng “localize” rất nhiều các khóa học, mà trước các bác Nhật phải sang tận đây để dạy. Em hồi đó, chưa có kinh nghiệm gì về đứng lớp cả, chỉ hỗ trợ chị, chị chỉ dạy cho e rất nhiều các bài học về “Cách bạn làm 1 việc, là cách bạn làm mọi việc”
Thế rồi, ngày nào đi làm chị cũng mang hôm thì đồ ăn, hôm thì đồ uống cho em, chị nhắc phải ăn uống giữ sức khỏe. Em lúc đầu thấy lạ lắm, ngại nhận lắm, ai làm thế mãi được, nhưng chị cứ làm thế đều đặn, chả tính toán gì, chị cũng đối xử rất tốt với mọi người trong phòng, trong công ty, chị dạy em về tình yêu thương và sự cho đi.
Chị là người đã “biến hình” em, từ đứa nếu không vừa ý điều gì, mặt mũi sẽ “sưng vù” lên tỏ thái độ ngay, e nghĩ đó là “thẳng tính”, nhưng chị dạy em cách đón nhận mọi việc, rằng không phải lúc nào mọi người mọi thứ cũng phải theo ý mình.
Chị em mình cứ thế làm cùng nhau, công việc bận dần lên, chạy lớp với những nội dung mới cho mọi người, thấy thật là vui. Cuối năm đó, chị em mình được nhận giải “Best Award”, 3 chị em nhỏ bé lên nhận giải mà thấy thật oách, chị dần cho em bài học về việc cứ nỗ lực hết sức, thành quả sẽ theo sau đó.
Chị là người dần khuyến khích em “Bước ra khỏi vùng thoải mái của mình”, khuyến khích em đứng những lớp học đầu tiên giống như 1 cô giáo thật sự, cứ âm thầm tin tưởng và động viên em, rồi cho em cơ hội được làm những lớp học mới. Em dần thấm nhuần bài học về “Phiên bản số 1 tốt hơn phiên bản số 0”, dám đón nhận cơ hội, rút kinh nghiệm và sửa mình dần dần.
Chị là người khi em lung lay trên con đường của mình, chị kết nối em với những người Thầy khác nữa, để cho em thêm lời chỉ dẫn về con đường em đi, rồi lại tiếp tục đồng hành dẫn dắt em cho đến khi em vững hơn, chị cho em bài học về sự chân thành và tận tụy.
Chị là người khi cả không ở bên cạnh như những đồng nghiệp khác, nhưng vẫn chiếm sóng điện thoại của em nhiều nhất, bởi chị biết em sẽ có những sự hụt hẫng khi chị rời công ty để thực hiện sứ mệnh của mình, em vẫn cần chị ở bên cạnh theo 1 cách nào đó để em vững tin hơn.
Chị là người mà chỉ làm trực tiếp cùng em có 2.5 năm mà làm em thay đổi nhiều hơn cả chục năm của em trước đó. Và vẫn là chị, trong 8 năm qua, đã luôn ở bên, hỗ trợ em khi cần, động viên em mỗi ngày, chỉ dẫn cho em và luôn tin tưởng ở mỗi bước tiến của em dù nhỏ. Ngày hôm nay, trong hành trình em đi, em hạnh phúc khi có những cơ hội được chia sẻ cho các anh chị em đồng nghiệp và các dự án khác cho các bạn sinh viên, em vui vì sự đón nhận và quý mến từ mọi người, em thấy rất nhiều bóng dáng của chị, trong những gì em đang làm, hay những gì em đang có.
Biết ơn chị, người Thầy, người chị yêu quý của em. Nhân ngày đặc biệt tri ân các Thầy cô giáo, với sự kính trọng và biết ơn của mình, em xin gửi đến chị những lời tâm sự từ trái tim. Chúc chị của em nhiều sức khỏe, đầy nhiệt huyết và vững tin trên hành trình sứ mệnh của mình, trao giá trị cho triệu triệu người trên khắp 5 châu này.
Yêu quý và biết ơn chị thật nhiều!
Học viên: chị Nguyễn Thị Thanh, nhân viên công ty Panasonic Việt Nam