loader image
ĐOÁ HOA HƯƠNG LƯƠNG
Khi nhận được đề thi em đã suy nghĩ thật nhiều, biết viết về ai đây khi tất cả những người ta gặp đều là người thầy của ta, đều dạy ta một bài học nào đó… Và trái tim em đã chọn viết về chị, người thầy vũ trụ đã gửi tới bên em, khi em bế tắc chẳng tìm được lối đi, chỉ biết nguyện cầu hằng đêm trước khi ngủ, xin Người chỉ cho một con đường và rồi vũ trụ đã gửi đến bên em một người thầy thật tuyệt vời!
Lần đầu tiên khi gặp chị, người con gái nhỏ nhắn với khuôn mặt xinh xắn, ánh mắt kiên định cùng vầng trán cao thông minh, điều làm em ấn tượng nhất là giọng nói truyền cảm chạm tới trái tim của chị! Em không biết nhiều về chị nhưng em tin chắc, để có chị của ngày hôm nay, có lẽ người con gái nhỏ nhắn ấy đã đi qua rất nhiều những biến cố, khó khăn, thử thách, đã bước qua rất nhiều nỗi đau, sự tổn thương để giờ đây có thể kiên cường, hiểu biết tới vậy? Những bài học, những kiến thức của chị chạm sâu tới em, chạm tới cả những nỗi đau mà bấy lâu tiềm thức của em cất giữ, em dần đi tìm được những câu trả lời cho mình, những câu hỏi đã dằn vặt em suốt bao năm qua không ngờ lại giản đơn đến thế! Em vỡ oà! Em! Một đứa trẻ lớn lên trong mặc cảm bị từ chối, tin rằng mình là sao chổi, sinh ra để bị ghét bỏ và trở thành một người mẹ trao cho con những hạt giống tiêu cực, tổn thương của mình. Em! Một người mẹ thất bại!
Em biết mình đã sai nhiều đến thế nào? Em biết “đứa trẻ trong em” đã tổn thương ra sao? Em biết những đứa trẻ em sinh ra đã vì em mà tổn thương đến nhường nào? May mắn vũ trụ đã cho em gặp chị! Em biết mình cần thay đổi, cần được chữa lành, em chọn gieo những hạt mầm yêu thương tích cực thay cho sự tiêu cực, tổn thương, em biết chấp nhận chính con người mình! Từng ngày được học những bài học mới từ chị, những kiến thức chị mang lại như ngọn hải đăng dẫn đường, ánh sáng ấy chữa lành đứa trẻ trong em thật nhiều! Em giống như đứa trẻ bắt đầu được học cười, học đi, học chạy, học yêu bản thân mình… lần đầu tiên được trải nghiệm rất nhiều lần đầu tiên như thế
Cuộc sống quanh em vẫn vậy, vẫn có rất nhiều điều bất như ý, nhiều khó khăn nhưng em đã biết cách chấp nhận, đối diện và chuyển hoá nó bằng ánh sáng của sự tích cực! Em nhìn thấy hạnh phúc ở ngay trong những khổ đau và giờ biết ơn ngay cả với nỗi khổ đau của mình! Bố vẫn nói lời khó nghe nhưng em đã không còn khó chịu! Đó là một sự chuyển hoá thật tài tình! Kỳ diệu nhất là khi em thay đổi mọi thứ xung quanh em thay đổi, mọi thứ trở nên bình an, dễ chịu hơn! Đặc biệt con trai em, lí do để em đi tìm con đường cũng đang tốt lên mỗi ngày! Những giọt nước mắt của con đã ít hơn, thay vào đó là những nụ cười tươi rói, những cái ôm đầy yêu thương mỗi ngày.
Người thầy giỏi không phải là người có thật nhiều kiến thức mà là người chạm tới được trái tim của người học trò và giúp trái tim ấy tốt lên mỗi ngày! Biết ơn chị – Người thầy lớn trong đời! TA CHỈ CÓ THỂ TRAO CHO NGƯỜI KHÁC THỨ MÀ TA CÓ! Câu nói này đã khiến em thức tỉnh! Đúng rồi! Ta muốn trao hạnh phúc, trao yêu thương thì bên trong ta phải đủ đầy hạnh phúc, đủ đầy yêu thương! Và những khoá học “YÊU THƯƠNG ĐÚNG CÁCH “, ” HẠNH PHÚC TỰ THÂN ” là chìa khoá mở ra con đường, em chọn HẠNH PHÚC ĐỂ THÀNH CÔNG
Sắp tới là ngày 20/11 – Ngày lễ tri ân tới các thầy, các cô, em xin kính chúc chị – Người thầy của em thật nhiều thật nhiều những điều tốt đẹp, thật nhiều thật nhiều sức khoẻ để có thể chữa lành cho thật nhiều những trái tim đau thương ngoài kia, chúc chị luôn xinh đẹp, hạnh phúc và gặt hái thật nhiều thành công! Biết ơn chị thật nhiều ạ!
Nhờ có chị em đã biết yêu bản thân, biết chấp nhận những điều khác biệt trong mình, đã không còn phải giấu đi những vần thơ do mình sáng tác nữa, thấy mình có giá trị trong cuộc đời! Biết ơn chị thật nhiều
ĐOÁ HOA HƯƠNG LƯƠNG
Hương Lương – tên gọi thầy em đó
Dáng nhỏ nhắn khuôn mặt rạng ngời
Mắt kiên định trán cao trí tuệ
Giọng ấm áp chạm trái tim sâu
Ôm nỗi đau đi qua nỗi đau
Ngọn hải đăng dẫn lối chỉ đường
Khai sáng bao tâm hồn tăm tối
Gieo hạt mầm kết nối yêu thương
Chuyển hoá bao phép màu cổ tích
Chữa thật lành những trái tim xinh
Làn gió nhẹ đưa hương thật xa
Biết ơn chị! Người thầy của em!
Đẹp vô cùng! Đoá hoa Hương Lương!
Học viên: Chị Nguyễn Thị Phương Anh, nhân viên Công ty TNHH Hệ thống truyền tải và Phân phối Toshiba Việt Nam

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *